Điều này một lần nữa lại khiến dư luận dấy lên vấn đề về bảo vệ tính mạng của các tài xế taxi và những người lái xe dịch vụ nhằm tránh các tình trạng cướp giật tài sàn sản và án mạng xảy ra.
Theo đó, những chiếc xe taxi, xe chạy dịch vụ cần lắp thêm các khung bảo vệ cho tài xế và các cơ quan hữu quan cần có những quy định để thiết bị này trở thành một trang bị bắt buộc. Đây thật sự là điều cần thiết và có thể sẽ được những người lái xe taxi và chạy xe dịch vụ ủng hộ.
Hiện nay, nhiều hãng taxi trên thế giới đã áp dụng cách thức bảo vệ người lái bằng một bộ khung cứng bảo vệ nhằm tạo ra khoảng cách an toàn giữa người lái và hành khách nhằm tránh các tình trạng cướp giật tài sản và nguy hiểm hơn là sát hại tài xế.
Tại các quốc gia như Úc, Hàn Quốc, những chiếc xe taxi được phép thêm khung mica trong suốt có lỗ hở nhỏ để giao tiếp với hành khách. Còn tại Trung Quốc, khung bảo vệ người lái bằng kim loại đã được lắp trên nhiều phương tiện phục vụ người dân từ xe buýt cho tới taxi.
Ở Mỹ, Chính phủ nước này còn hỗ trợ chi phí cho tài xế làm khung cứng cũng như gắn camera và GPS để giám sát trong trường hợp không may gặp tai nạn.
Tại Việt Nam, tình trạng cướp tài sản đối với xe taxi cũng đang ngày một nhiều nhưng đến thời điểm này vẫn chưa có bất kỳ một quy định cụ thể nào bắt buộc hoặc cho phép xe taxi hay xe chạy dịch vụ lắp thêm khung cứng bảo vệ.
Lý do các tài xế taxi và xe dịch vụ đưa ra là vì trang bị này không nằm trong thiết kế của xe và không thuộc phạm vi kỹ thuật của nhà sản xuất nên có nguy cơ bị từ chối đăng kiểm, thậm chí là bị phạt tiền.
Tuy nhiên, dựa theo các phân tích kỹ thuật, việc lắp khung bảo vệ cho người lái không làm thay đổi kết cấu, hình dáng hay nguyên lý làm việc của xe nên không vi phạm vào các điều luật mà nhà sản xuất đã đăng ký với cơ quan đăng kiểm.
Thế nhưng, do chưa có quy định cụ thể nên hầu hết các tài xế không biết quy cách và kích thước bộ khung đạt chuẩn như thế nào nên việc lắp khung bảo vệ lên xe chủ yếu là do tự đo đạc, làm theo cảm quan bằng mắt thường và mang tính tự phát theo nhu cầu cá nhân.
Ngoài ra, việc lắp khung bảo vệ người lái cũng có thể gây ra khó khăn trong việc cứu hộ khi xe xảy ra tai nạn. Đôi khi các mảnh gẫy của bộ phận thép, inox hay mica lại trở thành thứ gây ra các chấn thương cho người lái và cả những hành khách xung quanh.
Từ đó có thể gây ra bất lợi trong vấn đề bồi thường bảo hiểm. Có thể vì nguyên nhân này mà các cơ quan hữu quan vẫn đang dừng lại ở việc nghiên cứu và cân nhắc về sự cấp thiết của việc lắp thêm khung bảo vệ cho tài xế xe taxi, xe dịch vụ.
Với nhiều lợi ích đem lại sự an toàn về tài sản cũng như tính mạng của người lái, thiết nghĩ yêu cầu lắp khung bảo vệ tài xế vẫn là điều nên làm và mong điều này sẽ trở thành quy định bắt buộc với những xe taxi và xe chạy dịch vụ.
Độc giả Đinh Minh Bình
Bạn có góc nhìn (hoặc có trải nghiệm) nào về vấn đề trên? Hãy để lại bình luận bên dưới hoặc chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Sau vụ tài xế bị cứa cổ ở Mỹ Đình, Hà Nội, vách ngắn khoang lái taxi do anh Nguyễn Khắc Thành ở Đông Anh, Hà Nội sáng chế đã thu hút sự ủng hộ lớn của cộng đồng.
" alt=""/>Cần đưa khung bảo vệ tài xế trở thành trang bị bắt buộc cho xe dịch vụ, taxiĐã có rất nhiều ý kiến cho rằng, với tốc độ trên, ô tô sẽ hoạt động kém hiệu quả, gây tốn thời gian, tốn nhiên liệu và đặc biệt là gây ức chế cho cánh tài xế, đồng thời đề nghị tăng tốc độ cho phép lên tối thiểu là 90km/h.
Vậy, nếu được tăng tốc độ lên từ 80 lên 90km/h, ô tô có tiết kiệm được nhiên liệu hơn như nhiều người vẫn nghĩ?
Trao đổi với VietNamNet về vấn đề này, PGS.TS Đàm Hoàng Phúc - Giám đốc Chương trình đào tạo kỹ thuật ô tô, Đại học Bách khoa Hà Nội cho rằng, bản chất của mức tiêu thụ nhiên liệu sẽ phụ thuộc nhiều vào số vòng quay của động cơ (vòng tua máy). Mỗi một mẫu xe có một đặc tính kỹ thuật khác nhau (loại động cơ, dung tích xy-lanh, công suất,…), do đó sẽ có những vùng làm việc hiệu quả và tiết kiệm nhiên liệu khác nhau.
"Hầu hết các động cơ xăng làm việc tối ưu và tiết kiệm nhất trong khoảng 1.200-1.600 vòng/phút, trong khi động cơ dầu thì có khoảng rộng và kém ổn định hơn nhưng đa số đều dưới 2.000 vòng/phút. Tốc độ quay này kết hợp với loại hộp số gắn trên từng xe sẽ cho ra dải vận tốc tiết kiệm nhiên liệu khác nhau”, ông Phúc phân tích.
Để tiết kiệm nhiên liệu, PGS.TS Đàm Hoàng Phúc khuyên các lái xe luôn duy trì vòng tua máy ở mức tối ưu, tức là luôn phải dưới 2.000 vòng/phút; ngoài ra, cần giữ ổn định tốc độ, tránh “đạp nhanh, phanh gấp” khi lái xe và thường xuyên bảo trì, bảo dưỡng ô tô của mình đúng theo khuyến cáo của nhà sản xuất.
Thực tế, với cùng vòng tua máy và điều kiện vận hành nhưng mỗi chiếc xe lại cho ra những tốc độ rất khác nhau. Đơn cử như với tốc độ 90km/h và cùng hoạt động ở cấp số cao nhất, có xe đạt tốc độ trên ở ngay vòng tua khoảng 1.600 vòng/phút; nhưng có những dòng xe có thể cho vòng tua lên tới 2.500-3.000 vòng/phút.
Các chuyên gia khẳng định, với hầu hết các xe ô tô con hiện nay khi di chuyển với tốc độ 90km/h sẽ không tiết kiệm nhiên liệu hơn so với tốc độ 80km/h. Ngoài ra, khi di chuyển với tốc độ càng cao thì xe càng bị cản gió nhiều hơn, bởi theo nghiên cứu, khi tốc độ xe tăng lên gấp đôi thì lực cản không khí sẽ tăng lên gấp bốn lần.
Nhiều tài xế có kinh nghiệm cũng cho rằng, bản thân xe ô tô đi với tốc độ cao trên 90km/h không tiết kiệm nhiên liệu như mọi người vẫn nghĩ, nhưng việc nâng tốc độ trên các cao tốc ít nhất bằng với các tuyến quốc lộ là điều cần thiết.
Kỹ sư ô tô Dương Trung Kiên - Giám đốc một doanh nghiệp vận tải tại Hà Nội chia sẻ, qua ghi nhận trên nhiều dòng xe khác nhau, từ xe sedan cỡ nhỏ đến các dòng SUV, bán tải,... thì tốc độ "tối ưu" nhất đối với xe con là trong khoảng 60-80km/h, xe tải là 50-70km/h. Xe đi quá chậm hoặc quá nhanh sẽ đều dẫn tới tiêu tốn nhiên liệu.
Tuy vậy, anh Kiên cho rằng, khi đi trên cao tốc với chân ga đều, kết hợp với sử dụng Cruise Control thì dù đi với tốc độ 100km/h cũng không tốn nhiên liệu hơn là bao. Bù lại, khi xe di chuyển với tốc độ cao hơn ở những đoạn đường đẹp sẽ giúp tiết kiệm thời gian di chuyển cũng như đỡ bị vi phạm về tốc độ. Với doanh nghiệp vận tải như của anh Kiên, thời gian cũng là tiền.
"Đi cao tốc mà mọi người chỉ chạy 60-70km/h thì còn gọi gì là cao tốc nữa. Xe ô tô bây giờ được thiết kế có thể đi với tốc độ rất cao mà vẫn đảm bảo an toàn. Do vậy, tôi đồng tình với việc nghiên cứu cho phép các tuyến cao tốc nâng tốc độ lên, ít nhất phải đạt 90-100km/h", anh Kiên nêu ý kiến.
Tại phiên trả lời chất vấn trước Quốc hội mới đây, Bộ trưởng Bộ GTVT Nguyễn Văn Thắng cho biết, ngay từ đầu năm 2023, Bộ GTVT đã cho nghiên cứu xem tiêu chuẩn tốc độ một số tuyến cao tốc đã đáp ứng, phù hợp thực tế hay chưa.
Qua đó cho thấy các tuyến đường hiện quy định 80 km/h có thể nâng lên 90 km/h. Các dải tốc độ lớn hơn vẫn phải tuân thủ tiêu chuẩn, quy chuẩn. Do đó, Bộ GTVT đã điều chỉnh lại quy hoạch, tiêu chuẩn đường cao tốc và trong quý 1/2024 sẽ thay đổi tốc độ tối đa các tuyến cao tốc từ 80 lên 90 km/h.
" alt=""/>Ô tô đi trên cao tốc với tốc độ 80 hay 90 km/h sẽ tiết kiệm nhiên liệu hơn?Thế nhưng, nhiều tháng nay, chặng đường 300 cây số trên đã trở nên nghìn trùng xa cách. Để phòng chống dịch Covid-19, các quy định của Chỉ thị 15, 16, 15+, 16+ đã được áp đặt ở khắp nơi và mỗi nơi một kiểu. Các địa phương đã bị biến thành những "tiểu vương quốc" với những "thủ tục xuất nhập cảnh" của riêng mình. Như mọi người dân, tôi chẳng có cách gì lo đủ thủ tục để về quê.
Tôi thật sự vui mừng khi Nghị quyết 128 quy định tạm thời về thích ứng an toàn với Covid-19 được ban hành. Với Nghị quyết này, điều kiện và thủ tục đi lại giữa các địa phương chắc chắn sẽ được cải thiện. Cuối cùng, tôi cũng sẽ được về thăm mẹ.
Nghị quyết 128 đã tạo dựng nền tảng pháp lý ban đầu giúp chúng ta vượt qua hệ chuẩn "zero Covid". Thực tế cho thấy, ở ba đợt dịch đầu, tư duy "zero Covid" đã giúp Việt Nam quản lý thành công dịch bệnh. Nhưng tới đợt dịch thứ tư, hướng tiếp cận này đã phát sinh những bất cập như gây ách tắc chuỗi cung ứng, nhiều doanh nghiệp phải rút khỏi thị trường, nhiều người bị mất việc, đứt bữa, phải tháo chạy về quê...
Rủi ro lớn nhất của hệ chuẩn "zero Covid" là nó khóa chặt tư duy. Ngoài Covid-19, chúng ta khó thấy hết những vấn đề quan trọng khác. Không chỉ nhiều mục tiêu kinh tế, xã hội và dân sinh ít được quan tâm đầy đủ mà chính mục tiêu quan trọng nhất là bảo vệ sức khỏe, sinh mạng của người dân cũng bị ảnh hưởng. Số người chết vì ung thư năm 2020 là gần 123.000. Ung thư không chỉ là bệnh nguy hiểm duy nhất, rất nhiều loại bệnh khác cũng cần được chữa trị kịp thời. Nếu nhiều người không được chăm sóc chu đáo, thậm chí không thể đến được bệnh viện vì Covid, người chết vì thiếu chăm sóc y tế năm nay sẽ cao hơn nhiều con số trên.
Vượt qua hệ chuẩn "zero Covid" là điều kiện tiên quyết giúp chúng ta khắc phục tình trạng nhiều địa phương vẫn viện "lý do to hơn mục đích", tình trạng "thấy cây mà chẳng thấy rừng" để triển khai hoạt động phòng chống dịch một cách cân bằng, tĩnh tâm và hợp lý. Mà như vậy thì kinh tế sẽ được bảo tồn, xã hội sẽ được gắn kết, sức chống chịu của đất nước được nhân lên gấp bội. Đây chính là nguồn sức mạnh giúp Việt Nam vượt qua thử thách.
Nghị quyết 128 còn giúp chúng ta khắc phục tình trạng đất nước bị chia cắt bởi sự phân mảng và cát cứ địa phương. Mỗi địa phương tự vận dụng các chỉ thị và tự đề ra các biện pháp phòng chống dịch theo cách của mình đã dẫn đến việc rào chắn, lô cốt khắp nơi. Như ta thấy, nhiều cán bộ địa phương đã hiểu sai thông điệp "mỗi xã phường là một pháo đài". Họ đã cụ thể hóa nó thành lô cốt, boong-ke, trong khi hàm ý ban đầu của Trung ương, "pháo đài" nghĩa là năng lực quản lý được dịch bệnh ngay từ cấp cơ sở, xã, phường.
Lần này, với các tiêu chí được quy định rõ từ Trung ương, các địa phương không còn có thể "ngăn sông, cấm chợ", muốn áp đặt các điều kiện lưu thông thế nào cũng được. Nghị quyết 128 đang tạo hành lang cho việc mở cửa thống nhất, hạn chế tình trạng mỗi địa phương là một "tiểu vương quốc" cát cứ bằng quy định riêng.
Cuối cùng, bốn cấp độ thích ứng an toàn cùng các biện pháp tương ứng đã đề ra được mô thức để sống chung an toàn với Covid-19. Trước mắt, đất nước được chia thành các vùng: xanh, vàng, da cam và đỏ theo thứ tự nguy cơ từ thấp đến cao. Mỗi vùng đều được phân loại theo tiêu chí khách quan là tỷ lệ người nhiễm trên mỗi 100 nghìn dân, tỷ lệ người được tiêm chủng, năng lực tiếp nhận của các cơ sở y tế. Tương ứng với "màu" vùng, độ đóng, mở của các hoạt động kinh tế, dân sinh sẽ thay đổi linh hoạt theo.
Niềm vui vì "mở cửa" của tôi có lẽ không thể so sánh được với niềm vui của mấy bác xe ôm sáng nay lại thấy đứng chờ đón khách ngoài ngõ phố. Chuyện về Nghệ An thăm mẹ của tôi chỉ là chuyện hiếu nghĩa, chuyện giao lưu tình cảm. Chuyện của họ mới là chuyện no đói, sinh tồn.
Tôi và mấy bác xe ôm cũng chỉ là một nhóm rất nhỏ những người được hưởng lợi vì tư duy mở cửa. Số người thật sự được hưởng lợi từ cách tiếp cận mới với virus đông đảo hơn rất nhiều, nếu không muốn nói là cả đất nước của chúng ta.
Cho dù mới chỉ là những quy định được đề ra để thử nghiệm, đây là mô thức hợp lý để sống chung an toàn với Covid. Vấn đề đặt ra là mọi lãnh đạo địa phương, bộ ngành có dũng cảm và quyết đáp dẹp bỏ hệ chuẩn "zero Covid", nhanh chóng đưa mô thức mới vào cuộc sống?
Nguyễn Sĩ Dũng
Liên khúc giấy đi đường
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn" alt=""/>Quyết đáp với boong